Cập nhật thông tin chi tiết về Cuộc Sống Ở Bắc Hàn Tồi Tệ Như Thế Nào mới nhất trên website Sachlangque.net. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
Trên thực tế, sự phô trương quân sự và hăm doạ chiến tranh hạt nhân thường xảy ra khi đất nước này lâm vào tình cảnh tuyệt vọng về viện trợ thực phẩm hoặc những hình thức hỗ trợ kinh tế khác. “Mỗi khi Bắc Hàn kêu gào và giở chứng, tức là họ giận dữ về một điều gì đấy không vừa ý mình,” Stephen Haggard, giáo sư Đại học California – San Diego và một chuyên gia về Bắc Hàn nói.
Cuộc khẩu chiến mới nhất trên vùng bán đảo Triều Tiên xảy ra khi Kim, chỉ sau 16 tháng cầm quyền, được cho là đang cố gắng củng cố quyền lực nội bộ của mình trong khi tìm cách gây ấn tượng với Hoa Kỳ như một cường quốc hạt nhân thật sự. Anh ta có thể thành công. Mọi người tin rằng Bắc Hàn có thể có đến khoảng sáu đầu đạn hạt nhân, và vừa rồi Lầu Năm Góc đã kết luận rằng quốc gia hiếu chiến này có khả năng cài đặt những đầu đạn này vào các tên lửa đạn đạo đường dài.
Tuy nhiên, về sức mạnh kinh tế, Bắc Hàn chỉ là một trò cười vì nó không thể nuôi nổi người dân của mình, đấy là vì sao một số nhà phân tích cho rằng quốc gia này đến một lúc nào đấy sẽ sụp đổ hoặc người dân trong nước sẽ nổi loạn vì không chịu nỗi với các chính sách kinh tế thảm hại và những kềm kẹp liên tục.
Cũng như những chế độ độc tài khác, Bắc Hàn có một giới lãnh đạo tinh tuyển được hưởng thụ những ân huệ căn bản của một cuộc sống hiện đại, ví dụ như hệ thống thoát nước trong nhà, xe hơi, thịt, cà phê và vài món hàng đắt tiền. Tầng lớp trung lưu vẫn đủ ăn và thỉnh thoảng có quần áo mới, nhưng ngoài ra thì chẳng có gì.
Tuy nhiên nói chung Bắc Hàn là nơi khốn khổ nhất trên quả đất này. “Mức sống đã suy giảm đến mức độ nghèo đói cùng cực trong đó quyền được bảo đảm về lương thực, y tế cũng như những nhu cầu tối thiểu của đời sống con người đều bị tước đoạt,” một báo cáo của Học viện Vì Thống nhất Triều Tiên (KUNI), một cơ quan nghiên cứu tại Seoul cho biết.
Tổng Sản lượng Nội địa (GDP) bình quân đầu người mỗi năm vào khoảng 1.800 Mỹ kim, đứng thứ 197 trên thế giới, theo tài liệu Dữ kiện Thế giới của CIA. GDP của Hoa Kỳ cao gấp 28 lần và GDP của Nam Hàn cao gấp 18 lần nước này.
Khoảng phân nửa dân số 24 triệu người Bắc Hàn sống ở mức “cực kỳ nghèo khổ”, theo báo cáo của KUNI. Họ sống còn bằng ngô và kimchi và “bị kiểm soát ngặt nghèo về nhiên liệu để nấu ăn và sưởi ấm.”
Một phần ba trẻ em bị bệnh còi vì suy dinh dưỡng, tổ chức Chương trình Thực phẩm Thế giới cho biết.
Tuổi thọ trung bình là 69, giảm 5 năm so với đầu những năm đầu thập niên 80, theo trang blog Theo dõi Kinh tế Bắc Hàn. Trang blog này nói rằng những con số trên dựa trên dữ liệu của chính phủ, vì thế con số thực sự có thể còn thấp hơn nữa.
Tỉ lệ lạm phát có thể cao đến 100% vì chính sách quản lý tiền tệ sai lầm.
Đa số người lao động lĩnh lương nhà nước ở mức 2 đến 3 Mỹ kim hàng tháng. Một số người làm thêm hoặc buôn bán tại các chợ địa phương, kiếm thêm được khoảng 10 Mỹ kim mỗi tháng.
Đa số nhà và chung cư đốt củi hoặc than để sưởi. Nhiều nhà thiếu cầu tiêu dội nước.
Điện bị cúp thường xuyên và bất chợt, nhà nào có điện thì thường cũng chỉ được vài giờ mỗi ngày.
Những gia đình nào có khả năng thì thường mua được hai truyền hình, theo trang New Focus International, một trang mạng đăng tải những tin tức từ những người tị nạn Bắc Hàn; một TV đã được cài sẵn các chương trình tuyên truyền của nhà nước, TV thứ hai được gài lén để xem những chương trình từ Nam Hàn. Dù thế, nạn thay đổi điện thế thường khiến cho màn hình thay đổi kích cỡ, “liên tục thay đổi từ lớn đến nhỏ,” một người tị nạn cho biết.
Một trong những món hàng lậu phổ biến nhất là đĩa DVD ghi hình các chương trình TV Nam Hàn, được người Bắc Hàn trao đổi hoặc mua bán với nhau.
Phụ huynh gửi con đi học phải đem theo bàn ghế, vật liệu xây dựng và tiền để trả nhiên liệu sưởi. Một số học sinh bị bắt đi lao động sản xuất cho nhà nước hoặc thu thập phế phẩm. Phụ huynh có thể hối lộ giáo viên để con mình khỏi phải đi lao động hoặc để chúng không phải đến trường, mặc dù việc này vi phạm chính sách nhà nước.
Bắc Hàn có hệ thống y tế “miễn phí”, nhưng bệnh nhân nhập viện phải tự trả tiền thuốc, tiền sưởi, và đem thức ăn từ nhà đến. Trong tầng lớp ưu tiên, trang điểm được xem như là “một cách khoe của”, theo báo cáo của KINU. Các thương hiệu Nam Hàn được ưa chuộng hơn những sản phẩm Trung Quốc và Bắc Hàn kém chất lượng hơn.
Có khoảng 1,5 triệu người sử dụng điện thoại di động ở Bắc Hàn, nhưng dịch vụ thì chập chờn và không có mạng Internet. Một tiện dụng phổ biến của điện thoại di động: làm “đuốc” soi đường khi bị cúp điện vào ban đêm.
Tài sản của Kim Jong Un có thế trị giá đến 5 tỉ Mỹ kim, theo tổ chức truyền thông Nam Hàn Chosun Ilbo. Số tiền này đến từ các công ty nhà nước và các thương vụ thuốc phiện, tiền giả và những hoạt động tội phạm khác. Tài sản này được biết là được phân tán tại hàng trăm ngân hàng bên ngoài Bắc Hàn.
Diên Vỹ (Danluan.org) dịch
Yêu Truyện Tranh, Yêu Cuộc Sống
“Vi Vi,’mạch thượng hoa khai, khả hoãn hoãn quy hĩ.”
Cái nóng oi bức ở thành phố B đã liên tục mấy ngày, dù đến tận lúc chạng vạng thì nhiệt độ vẫn không giảm xuống chút nào.
Hội nghị đến tận sáu giờ mới tan, tan họp xong, Ngu Công theo đuôi Tiêu Nại đến văn phòng, định kiếm cớ để có cơm ăn. Khệnh khạng ngồi phịch xuống ghế salon, Ngu Công vừa mở miệng đã cợt nhả: “Ta nói, cậu và hoa khôi khoa ta cứ thế mà mỗi người một nơi à?”
Tiêu Nại tiến đến bàn làm việc, hơi chồm người đến, ngón tay gõ trên bàn phím, “Danh bất chính ngôn bất thuận, vẫn chưa đến đâu, cậu nghĩ tôi phải làm sao?”
Nghe nghe nghe nghe!
Câu này! Giọng điệu này!
Anh mà cũng có ngày hôm nay cơ đấy!
Ngu Công hỉ hả, trong lòng thầm sung sướng, có điều vô cùng biết ý mà không để lộ bất cứ suy nghĩ nào ra ngoài, cái tên trước mặt tinh tướng quá, mà mình lại còn nợ người ta đến mấy trăm tệ!
“Haizzz, chuyện này, cũng buồn thật đấy.” Ngu Công tỏ vẻ thông cảm, đang định nói câu “Cùng là kẻ luân lạc nơi chân trời góc bể, chi bằng chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm”, lại thấy Tiêu Nại tắt máy vi tính, có vẻ như muốn bỏ đi, Ngu Công giật mình thất sắc.
“Hôm nay chỉ thế rồi đi hả?”
“Ừ.”
“Đi làm gì?”
“Kết hôn sinh con.”
Thành phố W cùng thời gian đó, đang mưa bão dầm dề. Trong căn phòng đọc sách của một ngôi biệt thự lộng lẫy rộng rãi, Vi Vi đang giảng giải vài kiến thức sơ trung cho một cậu bé.
“Vẽ đường đối góc trước, rồi bên này vẽ thêm một đường phụ, chúng ta có thể ra được mấy đằng thức này… sau đó thế công thức vào… giải ra, như thế… hiểu chưa nào?”
Cậu bé lắc lắc đầu vẻ bất lực muốn khóc, giương đôi mắt khó hiểu lên nhìn Vi Vi.
“Hừm, không sao, chúng ta nói lại lần nữa vậy.”
Tuần trước Vi Vi về nhà, còn chưa kịp hàn huyên nhiều với bố mẹ đã bị bố cô đẩy đến đây làm gia sư cho cậu con trai của lãnh đạo, thuận tiện từ chối luôn yêu cầu mua di động của Vi Vi, bảo là, đến lúc đó con dùng thù lao gia sư mua đi.
Vi Vi nghĩ đến là không kìm được những giọt nước mắt buồn bã, biết thế thì hồi trước có được học bổng đã không giao nộp ra rồi. Cũng may cậu bé này rất ngoan, không khó dạy bảo cho lắm.
Chuyển sang cách giảng giải khác, cậu bé quả nhiên đã hiểu. Giảng thêm cho cậu thêm hai đề bài nữa, mưa cuối cùng đã ngừng, Vi Vi liền vội vã cáo từ ra về.
Sau cơn mưa lớn, mặt trời vẫn thản nhiên ló đầu ra, có điều uy lực đã giảm sút, trong không khí có vị thanh tân và mát mẻ đặc biệt chỉ có sau cơn mưa. Hứng cơn gió muộn mát mẻ, Vi Vi đạp xe, đội chiếc mũ xanh cỏ, xuyên qua những con phố quanh co, vội vã về nhà cho kịp giờ.
Hôm nay có việc rất quan trọng phải làm mà.
Về đến nhà ăn xong cơm rửa xong bát thì đã gần bảy giờ, Vi Vi chào bố mẹ một tiếng rồi lủi vào phòng mình. Đeo tai nghe vào, mở vi tính ra, đăng nhập vào game, Đại Thần đã ở trên đó.
Vi Vi điều chỉnh lại micro: “Anh lên lâu chưa? Hôm nay mưa lớn quá, em về trễ.”
Vi Vi đang dùng chat thoại.
Trước kia ở ký túc thì sợ làm phiền bạn bè cùng phòng, cơ bản đều trao đổi qua cách gõ chữ thông thường, bây giờ ở nhà rồi thì tất nhiên đã khác, tiện thế nào thì cứ làm thế ấy, dù gì phòng của cô và của bố mẹ cách một phòng khách, cửa khóa lại là họ chẳng thể nghe được gì cả.
Tiêu Nại trả lời: “Vừa lên.”
“Ô, bây giờ đi kết hôn?”
Kết hôn mà Vi Vi đang nói tất nhiên không phải chỉ hai người họ, mà là chỉ đám thần thú hổ của họ cơ.
Mấy hôm nay Vi Vi ngoài việc làm gia sư thì chỉ dắt vật cưng đi nâng cấp, tuy vật cưng cấp 30 đã kết hôn được rồi, nhưng lúc động phòng, thuộc tính và chức năng hai bên lại có thể ảnh hưởng đến chất lượng đời sau. Vậy nên Vi Vi luôn dẫn vật cưng theo để luyện đến mãn cấp, mới cho nó kết hôn với tiểu hổ của nhà Đại Thần.
Vật cưng kết hôn quá đơn giản, đến chỗ Thú Thần lãnh giấy chúc phúc là được, nhưng động phòng lại khá phiền phức.
Đầu tiên, phải có phòng mới.
Vật cưng cũng có tôn nghiêm của nó, giữa thanh thiên bạch nhất XXOO thì không thể, nên game thủ phải tạo một căn phòng mới trong nhà mình cho bọn nó. Mấy hôm nay Vi Vi và Tiêu Nại phân công, Vi Vi dẫn cục cưng đi thăng cấp, còn Tiêu Nại phụ trách mua gạch xây phòng.
Thêm nữa, phải là buổi tối, sau tám giờ.
Vẫn câu nói đó, vật cưng cũng có tôn nghiêm của nó, giữa ban ngày ban mặt không làm, tất cả đều phải tiến hành lén lén lút lút trong bóng đêm.
Thỏa mãn được hai điều kiện đó, ok, động phòng có thể được bắt đầu.
Vi Vi và Nại Hà dẫn vật cưng đi kết hôn, đợi đến tám giờ, đưa bọn nó vào động phòng.
Nghe các game thủ trên diễn đàn nói rằng, cảnh tượng động phòng của vật cưng rất ư là dung tục, căn phòng cứ lắc la lắc lư liên hồi, lại còn trái tim màu hồng không ngừng chấp chới bay ra nữa chứ.
Vậy nhưng Vi Vi lại không có diễm phúc được tận mắt chứng kiến cảnh tượng đó, bởi vì vừa mới đưa vật cưng vào trong, hệ thống liền nhắc nhở cô – –
“Xin lỗi, vật cưng của bạn hạ thế chưa đủ 150 tiếng đồng hồ, vật cưng vị thành niên không thể tiến hành hành vi XX.”
……
Trò game này còn có thế biến thái hơn nữa không? Đã đến đẳng cấp được kết hôn rồi, lại còn không thể động phòng? Hệ thống lại bộc phát ra thêm mặt vô sỉ rồi!
Vi Vi há mồm trợn mắt một lúc sau, rồi hỏi Tiêu Nại: “Mộng Du 2 chắc không biến thái như thế này chứ?”
“Không…”
Tiêu Nại phủ nhận, mấy giây sau, chậm rãi tiếp: “… đến mức này…”
Vi Vi chỉ im lặng.
Rồi lại im lặng.
Ngoài cửa vẳng đến tiếng bước chân quen thuộc, Vi Vi nói một câu “Mẹ em đến rồi”, sau đó nhanh chóng gỡ tai nghe xuống, làm ra vẻ đang lướt net.
Thấy mẹ ý tứ gõ cửa một lúc rồi mới đẩy cửa bước vào, cánh tay đưa lên vuốt vuốt mặt Vi Vi, vừa vuốt vừa than vãn: “Con gái học gì không học lại học vi tính, nghe người ta bảo nhìn vi tính nhiều mặt sẽ thành hình vuông, bức xạ lại không tốt cho da, trước khi lên mạng nhớ phải bôi chút kem dưỡng da…”
Vi Vi đã quen với điều này rồi, không hề cự lại mà để mặc mẹ mình xoa xoa vuốt vuốt gương mặt, miệng biện hộ: “Vậy mẹ đừng bắt con rửa bát nữa, nước rửa bát không tốt cho da tay.”
Bà Bối bảo: “Vậy con rửa rau đi.”
Nhà họ Bối lúc nấu cơm phân công rất rõ ràng, bà Bối rửa rau, ông Bối nấu chính, Vi Vi rửa bát. Nhưng Vi Vi thực sự rất ghét việc đó, có điều rửa rau…
Thôi thì cứ rửa bát vậy.
Bà Bối phản kích lại yêu cầu vô lý của con gái, trong lòng rất khoái chí, bôi kem ban đêm cho cô xong rồi bỏ ra ngoài. Vậy nhưng đúng khoảnh khắc bà đóng cửa lại, Vi Vi gào: “Mẹ, mẹ cũng ít xem tivi lại đi, tivi cũng hình vuông đó.”
Vi Vi lại đeo tai nghe lên, Đại Thần vẫn đứng đó trầm tư, Vi Vi hỏi: “Anh đang làm gì thế?”
“Nghiên cứu máy rửa bát.”
“…”
Tiêu Nại nói thêm cho rõ: “Anh cũng không thích rửa bát.”
“… Anh nghe trộm mẹ con em nói chuyện.”
“Ôi, anh rất sẵn lòng nghe một cách quang minh chính đại.”
Vi Vi ho một hồi rồi tiếp: “…Mầm mống cách mạng nhú ra quá sớm sẽ bị giết chết ngay.”
Vi Vi vẫn chưa kể chuyện Tiêu Nại cho bố mẹ nghe, khoan hẵng nói ông bố phản đối chuyện cô yêu sớm khi vẫn học đại học, mà bà mẹ với bản lĩnh tra hỏi căn nguyên gốc rễ lẫn bản năng khoe khoang như thế, chắc chưa được mấy ngày thì tất cả họ hàng đều biết cô có bạn trai mất.
Tiêu Nại vẫn đeo bám: “Vi Vi, rễ mầm cần tác dụng quang hợp, thứ không quang hợp là giá đỗ.”
… Lạnh quá. Đại Thần không hổ danh là Đại Thần, nói chuyện tiếu lâm lạnh cũng thần cấp nữa, đang hè nóng nực mà người nghe cứ lạnh run bần bật.
“Anh chắc chắn không mở máy lạnh đó chứ?”
Được thôi, cô cũng lạnh…
Vi Vi không trò chuyện thêm với anh nữa: “Em dẫn hồ của em đi cho đủ thời gian, anh cứ làm việc đi.”
“Ừ.”
Những tháng ngày này đều là thế, đeo tai nghe, muốn nói thì nói vài câu, không muốn nói thì ai làm việc nấy, luôn luôn là anh bên kia lập trình, Vi Vi bên này dẫn thú cưng đi luyện cấp, xem phim v.v… thỉnh thoảng còn xem những quyển sách lập trình đem theo về nhà.
Có lúc cả nửa tiếng chẳng nói gì, cũng không cảm thấy ngượng ngập.
Nhị Hỷ rất khinh thị cách trò chuyện kiểu này của họ, bảo họ cứ dây dưa mãi trong game chẳng có ý nghĩa gì cả, chí ít cũng phải tìm nơi nào non xanh nước biếc để đi du lịch chứ v.v…
Vi Vi không cho là thế, game thì có gì không hay nào, có non có nước có Đại Thần, rõ ràng rất là thần tiên rất là lãng mạn mà.
Vừa nghe tiếng gõ chữ nhẹ nhàng có vần điệu của anh, Vi Vi vừa dẫn hồ nhà cô đi vòng vòng trong game.
Nói ra thì Đại Thần cũng rất vất vả, thường xuyên phải lập trình hoặc viết kế hoạch đến khuya. Thực ra làm ra một trò chơi, nếu cứ đi theo cái cũ một chút sẽ rất nhẹ nhàng, căn bản sẽ không cần đến một cao thủ như Tiêu Nại ra tay, anh chỉ cần phân chia hạng mục, giao nhiệm vụ từng phần cho từng người làm là được. Nhưng nếu mục tiêu là tạo ra cái mới, anh lại bắt buộc phải tốn khá nhiều công sức để viết những đoạn code mới, viết trình tự chính rồi cả cấu trúc nữa.
Có lẽ, những người là thiên tài, còn vất vả hơn cả những người bình thường nữa.
Đi vòng vòng trong game được một lúc, ông Bối thèm ăn nấu một nồi hoành thánh gọi Vi Vi ra ăn, Vi Vi trở về phòng với cái bụng căng phình ra vì ăn quá nhiều dưới ánh mắt long sòng sọc của mẹ cô, rồi tâng bốc tay nghề nấu ăn cực đỉnh của bố mình với Đại Thần, sau đó thuận miệng hỏi xem buổi tối Tiêu Nại ăn gì.
Đại Thần trả lời: “Quên mất, nhưng bây giờ hơi đói rồi.”
Vi Vi vừa định nói anh đi tìm gì đó để ăn, lại nhớ ra cha mẹ Đại Thần hình đến di tích đào cái gì đó rồi, bây giờ trong nhà chỉ có mình anh thôi.
Vi Vi nghĩ ngợi rồi khẽ khàng mở cửa phòng ngủ nhìn ra ngoài, phòng khách không có ai, lại khẽ khàng chui ra ngoài, gọi điện thoại gọi liên tỉnh. Lát sau lại lỉnh vào phòng trở lại, hỏi Tiêu Nại: “Anh có tiền lẻ đó không?”
Tiếng gõ bàn phím không thay đổi, người nào đó đang lơ đãng: “Hử?”
“Không có gì.”
Khoảng nửa giờ sau đó, Tiêu Nại nói: “Có người gõ cửa, anh đi xem đã.”
Vi Vi cười híp mắt.
Lại mấy phút nữa qua đi, bên kia vẳng đến âm thanh tai nghe được nhấc lên.
“Em gọi cửa hàng ăn đó à?”
“Vâng, cơm thịt bò chỗ này ngon lắm.” Vi Vi rất ư đắc ý, “Sao anh đi lâu thế?”
“Không có tiền lẻ, đi hỏi mượn nhà kế bên.”
Vi Vi toát mồ hôi.
Tiêu Nại cười, “Em có biết nhà hàng xóm của anh là ai không?”
“… Chắc không phải hiệu trưởng chứ?”
“Chủ nhiệm khoa chúng ta.”
…
…
Tiếp tục tiếp tục nói chuyện bâng quơ đến tận mười một giờ, Vi Vi bị bà mẹ xem tivi xong đuổi lên giường. Nhưng nằm mãi mà không ngủ được, Vi Vi lại lồm cồm bò dậy.
Trong bóng đêm tĩnh lặng, dưới ánh sao rải đầy trời, Vi Vi tựa vào cửa sổ, khe khẽ ngâm nga, ngắm ánh trăng.
Đó là một ngày mùa hạ bình thường đến không thể bình thường hơn, nhưng lại tràn ngập niềm vui và cảm giác hài lòng, đều do những thứ nhỏ nhặt và bình thường mà thôi.
Vào cuối tháng, Cha Đại Thần và Mẹ Vi Vi cuối cùng đã chào đón sự ra đời của tiểu hổ, có điều chú nhóc này kém cỏi, thuộc tính cực yếu. Tuy nói là thần thú và thần thú chưa chắc sinh ra thần thú, nhưng kém đến mức này thì quả cũng hiếm thấy. Chắc đây gọi là “vật cấp tất phản” đây mà.
Rất nhiều game thủ đã thẳng tay vứt các vật cưng không cần thiết đó đi, Vi Vi lại không nỡ, nên đi tìm rất nhiều thuốc linh đơn để bồi bổ, cuối cùng đã làm cho thuộc tính được nâng cao hơn.
Lại vài ngày nữa trôi qua, Vi Vi đã làm gia sư được tròn một tháng. Vi Vi vì phải chạy tới chạy lui nên da bị hong nắng hơi sạm đi, nhận được hai ngàn tệ tiền lương rồi lập tức chạy ra phố mua điện thoại di động.
Vi Vi mua di động rất gọn.
Hiệu không cần chọn, là hiệu của Đại Thần.
Số máy không cần chọn, giống của Đại Thần.
Còn màu sắc, Đại Thần là màu trắng bạc, cô đành chọn màu hồng vậy.
Ừ, cô tuyệt đối không có ý định mua máy di động tình nhân gì gì đó! Chỉ là… tin tưởng vào mắt thẩm mỹ của Đại Thần mà thôi ^_^
Trên đường về nhà, Vi Vi cứ nghĩ ngợi xem nên gửi tin nhắn gì cho Đại Thần, thì đó là lần gửi đầu tiên trong máy điện thoại mới của cô mà, nhất định phải rất ý nghĩa mới ổn.
Đến khi về nhà chợt linh cảm lóe lên, Vi Vi đã gửi một tin nhắn như sau:
“Tập đoàn Quy Thị Hương Cảng mừng hai mươi năm thành lập, trân trọng đáp lại tình cảm của quý khách hàng, chúng tôi đang mở một hoạt động rút thăm trúng thưởng, số điện thoại của bạn đã trúng giải ba, phần tưởng là một chiếc máy laptop, sau khi trừ thuế và phí thủ tục một ngàn tệ, chúng tôi sẽ gửi chuyển phát nhanh phần thưởng cho bạn.”
Loại tin nhắn lừa gạt cũ rich này Nhị Hỷ lần nào nhận được cũng đem đọc oang oang cho cả phòng nghe, Vi Vi nghe nhiều rồi nên lúc bấm phím chữ cũng chẳng cần nghĩ ngợi gì. Để chắc chắn hơn cho tính chân thực, Vi Vi còn lật giở thẻ ngân hàng của mình ra, nhập y nguyên tài khoản vào đó.
Nhập tin nhắn xong, tự thưởng thức hai lần rồi Vi Vi mới đắc ý gửi tin nhắn đi. Hê hê, Đại Thần chắc chắn nghĩ tin nhắn này là rác nên sẽ xóa ngay, đến tối báo cho anh biết đó là do cô gửi, phản ứng của anh chắc chắn sẽ thú vị lắm đây.
Loại tin nhắn này đương nhiên chẳng có ai thèm hồi đáp, Vi Vi gửi tin nhắn xong bèn đi ăn cơm, vừa ăn vừa nghĩ đợi lát nào gặp anh rồi sẽ trách móc anh thế nào đây – – Em gửi tin nhắn cho anh thế mà anh chẳng đếm xỉa gì đến em!
Vi Vi vừa nghĩ vừa cảm thấy rất vui sướng.
Không ngờ, cô đang ăn cơm thì chuông tin nhắn réo vang, số di động của cô vẫn chưa thông báo rộng rãi mà, ai lại gửi tin nhắn cho cô nhỉ, Vi Vi tò mò đến xem.
Người gửi thư: 777795559
Là gì thế này?
Mở ra.
“Xin chào bạn Bối Vi Vi! Tiêu Nại đã gửi 1000 tệ vào tài khoản ngân hàng số XXXX của bạn thông qua ngân hàng mạng X. Chú thích: Không.”
Vi Vi nghệch ra.
Không ngó ngàng gì đến ánh mắt kỳ lạ của bố mẹ, Vi Vi cầm điện thoại trốn vào phòng gọi điện. Bên kia đã có người bắt máy rất nhanh chóng, câu đầu tiên Vi Vi nói là: “Sao anh lại chuyển khoản thật chứ, là lừa gạt thôi mà.”
Vi Vi thật sự là choáng muốn chết đây.
Bên kia Tiêu Nại cười khẽ, chậm rãi đáp: “Anh biết là em lừa anh.”
Vi Vi nghe thế bèn run bắn lên, trong thoáng chốc không nói nên lời, hồi lâu sau mới hỏi: “Sao anh biết là em?”
“Kiểm tra mã số vùng, cùng là mã số thành phố em ở.”
Ối…
“Lần nào anh nhận được thư rác cũng kiểm tra địa chỉ á?”
Đại Thần anh có thú vui gì kỳ quặc quá vậy.
“Không phải, chỉ do tài khoản ngân hàng em gửi thấy khá quen, sau đó mới kiểm tra lại. Vi Vi trình độ lừa gạt của em chẳng tới nơi tới chốn gì cả, chuyển khoản mà đến tên chủ khoản cũng không viết.”
Tiêu Nại thong thả chỉ rõ cho cô biết.
Vi Vi choáng. Thì ra sơ hở ở điểm này, nhưng mà thẻ ngân hàng đó cũng chỉ rút tiền trong trường có một lần, chỉ lấy ra trước mặt anh một lần, vậy mà anh lại có ấn tượng ư?
Đúng là thua anh thật rồi!
“Anh biết là em, vậy mà còn chuyển khoản…”
“Mua vé máy bay đi!”
Vi Vi ngẩn ra.
Bên kia đầu dây là thành phố B, trong văn phòng, Tiêu Nại ngồi dựa lưng vào ghế, ánh mắt rơi vào một chậu xương rồng đang nở hoa. Ngắm những đóa hoa sắc vàng tươi, ánh mắt Tiêu Nại trở nên dịu dàng.
“Vi Vi, mạch thượng hoa khai, khả hoãn hoãn quy hỹ.”
Cuộc Sống Ở Canada Và Những Điều Thú Vị Có Thể Bạn Chưa Biết
Không quá khó hiểu khi xứ sở lá Phong được nhiều người lựa chọn để du học và định cư. Bởi Canada là nơi được biết đến với những nét đặc trưng, như các khu rừng rậm bạt ngàn, điệu nhảy truyền thống T’sasala, khúc côn cầu… Vậy, bạn còn biết thêm điều gì về đất nước này?
Tìm hiểu thêm về du học Canada
Canada là nước có đường bờ biển dài nhất thế giới
Với khoảng 202,000 km trong tổng số 356,000 km chiều dài đường bờ biển của thế giới, quốc gia này sở hữu cho mình những đường cong đẹp diệu kỳ.
Nếu bạn đi bộ liên tục và không ngừng để ăn hay nghỉ ngơi thì bạn sẽ chỉ mất hơn… bốn năm để có thể đi hết chiều dài bờ biển Canada.
Là đất nước có nhiều hồ hơn bất kỳ quốc gia nào khác
Canada có khoảng ba triệu hồ, chiếm 60% tổng số hồ trên toàn thế giới. Ngũ Đại hồ (The Great Lakes) bao gồm năm hồ lớn (Superior, Michigan, Huron, Erie, Ontario) nằm gần biên giới Canada – Hoa Kỳ, là nhóm hồ nước ngọt lớn nhất thế giới, chiếm 20% tổng trữ lượng.
Nhiệt độ ở Canada có thể tăng từ – 19°C tới 22°C trong vòng một giờ
Pizza Hawaii được phát minh bởi một người đàn ông sống ở Ontario
Loại pizza “vạn người mê” này thực chất được phát minh bởi Sam Panopoulos vào năm 1962. Tên Hawaii được lấy cảm hứng từ tên của loại dứa đóng hộp mà ông dùng để làm bánh.
Sự kết hợp giữa các khoanh dứa thơm mọng, chua chua, ngọt ngọt với những miếng giăm bông hay thịt xông khói hòa quyện cùng lớp phô mai béo ngậy đã tạo nên chiếc pizza truyền thống hảo hạng này.
Vùng vịnh Hudson (Nunavut) có lực hấp dẫn ít hơn những nơi khác trên hành tinh
Đây là một sự thật đáng kinh ngạc khác có thể bạn chưa biết. Hiện nay, nhiều giả thuyết đã được các nhà khoa học đưa ra, trong đó có thể kể đến như lực hấp dẫn tỷ lệ thuận với khối lượng. Do vậy, hiện tượng này có thể được lý giải như sau: dải băng Laurentide (bao phủ phần lớn diện tích Canada) tan dẫn đến khối lượng Trái Đất tại khu vực này giảm xuống.
Ngoài ra, các nhà khoa học còn đặt nghi vấn khác là liệu nguyên nhân có phải xuất phát từ sự xuất hiện của dòng đối lưu dung nham sâu trong lòng đất? Tuy nhiên, tất cả chỉ đang trong quá trình nghiên cứu và chưa ai có thể lý giải được chính xác hiện tượng này.
Những người muốn giảm béo có thể sẽ rất thích nơi này. Hãy hình dung các nhà phi hành gia trở nên bay bổng như thế nào khi ngồi tàu vũ trụ đi vào không gian, nơi mà trọng lực gần như bằng không. Giờ đây, bạn có thể trải nghiệm cảm giác cân nặng được nhẹ đi khi đến khu vực này.
Diện tích rừng của Canada chiếm khoảng 10% diện tích rừng của Trái Đất
Điều khá đặc biệt là hầu hết rừng ở đây đều được sở hữu công khai do người dân Canada rất có ý thức bảo vệ thiên nhiên. Tuy vậy, thật không dễ dàng gì để bảo vệ một diện tích rừng còn lớn hơn lãnh thổ nước Bỉ (diện tích rừng Canada là 2,4 triệu km 2, diện tích nước Bỉ: hơn 30,000 km 2).
Cháy rừng đang là một thảm họa vô cùng lớn, gây thiệt hại nặng nề cho quốc gia khu vực Bắc Mỹ này. Tính đến ngày 14/8/2018, chỉ riêng tỉnh bang British Columbia đã ghi nhận 566 vụ cháy rừng, 29 lệnh sơ tán được ban bố (Nguồn: Báo Mới). Theo đó, cơ quan khí tượng Canada cho biết: nhiệt độ cao đi cùng với điều kiện khô hanh là nguyên nhân chính gây bùng phát các đám lửa.
Thật khó để có thể tưởng tượng hết hệ lụy do những đám cháy gây ra. Đặc biệt, với một quốc gia mà nền kinh tế phần lớn dựa vào khai thác dầu khí như Canada thì cháy rừng sẽ dẫn đến những thiệt hại vô cùng lớn.
Nhiệt độ thấp nhất tại Canada từng được ghi nhận là – 63ºC
Để mô tả ngày lạnh nhất trong lịch sử Canada, bạn hãy thử hình dung rằng một mảnh băng tuyết mỏng rơi xuống nghe như tiếng vỡ kính. Băng trên sông White, cách 1 dặm (khoảng 1,609 m) về phía Đông sân bay, vỡ và nổ tung tạo ra âm thanh như tiếng súng lửa được khuếch đại.
Canada sản xuất hơn 71% lượng siro cây lá Phong cho thế giới
Xứ sở lá Phong là nước dẫn đầu trong sản xuất loại siro làm từ thiên nhiên này. Bạn có biết rằng 91% trong số đó được sản xuất ở Quebec không?
Siro được làm từ nhựa của cây Phong lá đỏ (maple), sử dụng như một dạng thay thế lành mạnh cho đường trong nhiều món ăn, ví dụ như các món tráng miệng, các loại bánh… Chất làm ngọt tự nhiên này cũng được sử dụng như một thành phần trong men, nước sốt BBQ cho thịt, hải sản hay rau.
Bên cạnh đó, siro còn thường được dùng chung với các loại bánh ngọt như crepe, pancake, toast… bằng cách rưới lên bề mặt bánh.
Canada là một trong những quốc gia có nền giáo dục tốt nhất thế giới
Canada nhiều năm liền lọt vào top những quốc gia có mức đầu tư cho giáo dục cao nhất trong khối G8. Với sự quan tâm của chính phủ, hơn 1/2 số công dân học hết bậc trung học phổ thông. Ở cấp đại học, “quốc gia băng giá” có tỷ lệ người trong độ tuổi lao động sở hữu bằng đại học thuộc hạng cao của thế giới.
Khoảng 20 đại học tại Canada nằm trong danh sách những trường tốt nhất thế giới. Trong đó, Đại học Toronto xếp vị trí 21, Đại học McGill ở vị trí 44 trong tổng số 1,250 trường trên toàn thế giới (Nguồn: World University Rankings 2019).
Biển số xe ở lãnh thổ phía Bắc Canada có hình dạng như gấu Bắc Cực
Trước năm 1999, hình dạng chú gấu đi bộ từng là biểu tượng của vùng Nunavut ở phía Bắc Canada. Không chỉ vậy, thiết kế của tấm giấy phép lái xe cũng mang hình dạng của chú gấu dễ thương này.
Loài gấu này sinh sống chủ yếu ở năm quốc gia: Canada, Mỹ (Alaska), Nga, Greenland và Na Uy. Ước tính có từ 16,000 tới 35,000 loài gấu Bắc Cực, trong đó khoảng 60% sinh sống tại Canada.
Cung đường có tên Yonge ở Canada là con đường dài nhất thế giới
Có thể bạn chưa biết, với chiều dài 1,896 km, cung đường này đồng thời đóng vai trò là trục Đông – Tây của thành phố Toronto. Đây cũng là một trong những con đường sầm uất bậc nhất giữa lòng phố thị. Từ con đường này, bạn dễ dàng di chuyển tới các địa điểm nổi tiếng, như Quảng trường Yonge Dundas, Nhà hát Canon, Bảo tàng Hoàng gia Ontario, CN Tower…
Trà Giang (Tổng hợp)
Thêm Tin Về Nhóm Người Bắc Hàn ‘Bị Giữ Ở Lạng Sơn’
Hàn Quốc đang nỗ lực vận động để nhóm người Bắc Hàn bị bắt ở Lạng Sơn không phải bị trục xuất và có nguy cơ bị trao lại cho Bắc Hàn, theo Reuters (02/12/2019).
Trước đó, tin về hơn 10 người Bắc Hàn bị bắt trong tháng 11 ở Việt Nam được các nhóm vận động nhân quyền vì Bắc Hàn cho BBC News Tiếng Hàn biết.
Theo tổ chức Công lý cho Bắc Hàn (Justice for North Korea), nhóm người Bắc Hàn này (có tin nói ít nhất mười người, hoặc tới mười bốn người) rời Trung Quốc vào ngày 23/11/2019 và vượt biên giới sang Việt Nam qua ngả thuộc địa bàn tỉnh Lạng Sơn, nhưng bị biên phòng Việt Nam bắt giữ.
Peter Jung, một đại diện của tổ chức Công lý cho Bắc Hàn, nói đã mất liên lạc sau khi ông có được liên hệ lần cuối vào thứ Tư, 27/11.
Theo BBC Tiếng Hàn hôm 3/12/2019, ông Jung nay tin rằng có ít nhất 11 người Bắc Triều Tiên “đã bị công an Việt Nam bắt”.
BBC Tiếng Hàn nhận được video “một số người, gồm cả phụ nữ kêu khóc” khi bị bắt.
Trước đó, có tin Bộ Ngoại giao Hàn Quốc ra thông báo nói họ “biết tình hình và đang vận động để người đào tẩu Bắc Hàn ở nước ngoài được gửi tới nơi họ muốn mà không phải hồi hương cưỡng bức”, theo Reuters.
Tuy thế, đến 03/12. không có cơ quan chính quyền của Trung Quốc hay Việt Nam xác nhận câu chuyện này.
Chưa rõ tình hình ra sao
Trung Quốc có thể trả một số người vượt biên về Bắc Hàn, nhưng không phải lúc nào cũng trao lại cho chính quyền Kim Jong-un tất cả những người trốn sang Trung Quốc.
Hôm cuối tuần qua, mục sư Kim, đại diện của tổ chức thừa sai Caleb Missions, người đã giúp giải cứu từ Hàn Quốc nhiều người đào thoát từ Bắc Hàn, đã liên lạc với một người trong nhóm cho đến ngày 29/11, nhưng ông nói, “Sau khi được nói rằng họ sẽ được [Việt Nam] bàn giao cho Trung Quốc, liên lạc với họ đã bị ngắt.”
Tổ chức Công lý cho Bắc Hàn cho biết nhóm người này gồm có cả nam lẫn nữ, trong đó có ba tù nhân từ Bắc Hàn, bảy phụ nữ Bắc Hàn, họ đều đã ở Trung Quốc và không có trẻ em.
Nhóm người Bắc Hàn được cho là đã bị giam giữ gần tại một địa điểm thuộc vùng biên giới là cửa ngõ giữa Trung Quốc và Việt Nam, nằm giữa tây nam Trung Quốc và đông bắc Việt Nam, đây là nơi Chủ tịch Bắc Hàn Kim Jong-un đã di chuyển bằng một tàu vào Việt Nam hồi tháng 2/2019 để tham dự hội nghị thượng đỉnh Mỹ-Triều.
Tổ chức Đoàn kết Công lý Bắc Hàn đã yêu cầu Đại sứ quán Hàn Quốc tại Việt Nam và Bộ Ngoại giao Hàn Quốc bảo vệ và câu trả lời nhận được phía Hàn Quốc “đang làm hết sức mình trong tình hình hiện tại.”
‘Kêu gọi can thiệp’
Ông Jung cũng kêu gọi sự can thiệp của chính phủ Hàn Quốc, nói rằng Bộ Ngoại giao cần nỗ lực tích cực để bảo vệ người tị nạn Bắc Triều Tiên theo Công ước về người tị nạn quốc tế.
Trong khi đó, một quan chức của Đại sứ quán Hàn Quốc tại Việt Nam nói với BBC Tiếng Hàn rằng:
Sau thượng đỉnh Hà Nội tháng 2/2018, quan hệ giữa Việt Nam và Bắc Hàn trở nên ấm hơn và người tỵ nạn Bắc Hàn trốn sang đến Việt Nam qua đường biên giới Trung – Việt có nhiều khả năng bị trao nộp lại cho phía Trung Quốc hơn là cho phép đi nước thứ ba.
Hồi tháng 4/2019, Đài Á châu Tự Do dẫn nguồn từ truyền thông Mỹ và Hàn Quốc, đưa tin cho hay chính quyền Việt Nam đã trục xuất 3 người ti nạn Bắc Hàn sang Trung Quốc sau khi họ vượt biên vào Việt Nam.
“Hà Nội vừa trục xuất 3 người tị nạn Bắc Hàn sang Trung Quốc giữa lúc có những lo ngại là những người này sẽ bị Trung Quốc trao trả lại cho Bắc Hàn nơi họ sẽ phải chịu những trừng phạt vì chạy trốn khỏi đất nước, Washington Post và tờ The Chosun Ilbo của Hàn Quốc loan tin này hôm 4/4.
“Sự việc diễn ra chỉ một tháng sau hội nghị Thượng Đỉnh Mỹ – Bắc Hàn tại Hà Nội.
“The Chosun trích lời giới chức ngoại giao Hàn Quốc cho biết Bộ Ngoại giao Nam Hàn đã có những biện pháp cần thiết đối với những người đào tỵ Bắc Hàn bị Việt Nam bắt giữ ở khu vực biên giới thuộc tỉnh Hà Tĩnh hôm thứ Hai, ngày 1/04. Những người này được cho biết đã chạy khỏi Bắc Hàn và sang Trung Quốc trước khi tìm cách vượt biên vào Việt Nam.
“Bộ Ngoại giao Hàn Quốc cho hay Đại sứ quán ở Hà Nội đã biết về vụ việc và đã yêu cầu giới chức Việt Nam không trục xuất những người này về Bắc Hàn và vì vậy những người này chỉ bị trục xuất về lại Trung Quốc,” vẫn theo Đài Á châu Tự Do.
Tuy nhiên, một cựu quan chức ngoại giao được the Chosun Ilbo trích lời cho biết nếu phía Hàn Quốc làm mạnh mẽ hơn thì những người đào tẩu Bắc Hàn đã có thể ở lại Việt Nam.
Bạn đang xem bài viết Cuộc Sống Ở Bắc Hàn Tồi Tệ Như Thế Nào trên website Sachlangque.net. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!